Thursday, August 10, 2017

Đang trai trên gái dưới thì con gái nhắn: "Bo ve di, me qua doi roi bo a" chồng khóc rống vội chạy về và cái kết

Hình chỉ mang tính chất minh họa

Vợ tôi là một người phụ nữ chu toàn, biết lo trước lo sau vì thế cô ấy rất được lòng nhà chồng. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như vợ tôi không mang thai đứa thứ hai và cơ thể trở nên thay đổi chóng mặt. Mấy tháng đầu thì cô ấy nghén đến mức không ăn không ngủ được nhưng mấy tháng sau khi hết nghén, cô ấy ăn uống rất tốt nên cơ thể liên tục tăng cân, nếu như vậy thì cũng không có gì đáng nói, da dẻ cô ấy cũng trở nên thâm và xấu đi nhiều, khắp người nổi mụn nhọt. Tôi biết cô ấy cũng buồn lắm vì có lần tôi bắt gặp vợ ngồi khóc trước gương nhưng thật sự lúc đó, tôi không còn muốn đến bên và âu yếm vợ như trước nữa, có lẽ vẻ bề ngoài của cô ấy khiến tôi thấy e ngại.
Rồi vợ tôi cũng sinh con, một thằng bé bụ bẫm rất đáng yêu, tôi cũng vui lắm nhưng nhìn lại vợ, tôi lại lắc đầu ngán ngẩm. Từ ngày đó, cô ấy chính thức một nách 2 con, dường như 2 đứa bé đã cuốn trôi hết thời gian của vợ, cô ấy không còn thời gian để ý đến chồng như trước chứ đừng nói gì đến việc chăm sóc bản thân. Hằng ngày ở nhà, cô ấy có thể mặc bất cứ thứ gì trên người mà không cần phân biệt nó có hợp rơ hay không. Nhiều hôm hai vợ chồng cùng đưa các con xuống dưới công viên hóng gió, chúng tôi đã bắt gặp không biết bao nhiêu ánh mắt hiếu kỳ từ những người xung quanh, trong khi chồng lúc nào cũng bảnh bao thì vợ lại luộm thuộm khiến tôi ái ngại.
Căn phòng lúc nào cũng gọn gàng sạch sẽ khiến tôi có cảm giác thư giãn sau mỗi ngày đi làm về trước đây bây giờ không khác gì bãi chiến trường. Nào là đồ chơi của con, nào là quần áo kèm theo tiếng khóc của 2 đứa nhỏ khiến tôi luôn có cảm giác chán về nhà, thế là sau mỗi giờ làm, tôi lại tìm cách nấn ná ở đâu đó mãi đến khuya mới chịu về. Tôi nghĩ mình đã đi làm cả ngày rồi nên khi về nhà cần phải được nghỉ ngơi, vợ ở nhà chăm con thì phải làm tốt việc đó là được rồi mà không hề biết, vợ tôi đang phải chịu đựng một mình.
Vì tự do thoải mái bên ngoài nên cuối cùng tôi cũng cặp kè với một em nhân viên nhà hàng mà tôi thường xuyên lui tới. Thật sự lúc ở bên em, tôi luôn thấy tâm trí mình thảnh thơi, em như một con mèo ngoan ngoãn luôn mỉm cười âu yếm và làm tôi bị đắm đuối bởi vẻ nóng bỏng của mình.
Tôi cứ đi sớm về muộn như thế lâu ngày khiến vợ cũng tòm mò sinh nghi nhưng cô ấy chỉ hỏi qua loa, tôi bảo dạo này dự án nhiều nên cô ấy cùng không hỏi thêm gì nữa. Mấy hôm liền, tôi nghe vợ hay than là bị mệt mỏi trong người nhưng vì mải mê lên kế hoạch đi chơi với người tình khiến tôi không mấy để tâm đến lời vợ nói. Hôm đó lúc tôi đang ở công ty, vợ lại nhắn tin bảo tôi hôm nay về sớm đưa cô ấy đi khám vì quá mệt, tôi đồng ý với vợ và cũng định về sớm một hôm nhưng đến chiều cô nhân tình bé nhỏ lại đến công ty tôi bất ngờ nũng nịu đòi tôi đưa em đi chơi. Không biết ma lực nào mà khi bên nhân tình, tôi không còn nhớ đến bất cứ chuyện gì trên đời nữa.
Sau khi đưa người tình đi mua sắm, chúng tôi về nhà em và lao vào làm tình, em thật sự khiến tôi ngây ngất nhưng đang vui vẻ bỗng nhiên điện thoại có tin nhắn, mở ra xem tôi choáng váng khi thấy dòng tin nhắn của con gái:
- Bo oi, bo ve nhanh di me qua doi roi bo a.
Đọc xong tin nhắn tôi run rẩy đến mức đánh rơi điện thoại, tôi nhấn máy gọi lại nhưng điện thoại cứ thuê bao. Lúc bình tĩnh lại tôi vội mặc lại quần áo rồi phóng đi mặc kệ cô nhân tình không biết chuyện gì cứ gọi phía sau. Suốt đoạn đường về, tôi lo sợ đến bủn rủn chân tay, lúc đó hình bóng của người vợ mà tôi từng tất yêu cứ liên tục hiện ra trước mắt. Tôi nhớ lại những lúc cô ấy mệt mỏi nhìn tôi, tôi giật mình khi đã rất lâu rồi tôi chưa ôm vợ một cái, chưa giúp vợ bất cứ chuyện gì trong nhà bởi từ trước đến nay, tôi chỉ biết nhận lấy sự chăm sóc từ vợ mà chưa bao giờ biết nghĩ mình cũng phải có trách nhiệm trong cuộc hôn nhân này. Tôi bắt đầu lo sợ, lỡ vợ bỏ bố con tôi thật, tôi sẽ như thế nào với 2 đứa con thơ đây.

Về đến nơi thấy con đang ngủ ngon lành trên ghế, điện thoại hết pin bị con làm rớt dưới nền nhà. Tôi vội chạy vào phòng thì thấy vợ đang nằm trên giường, người nóng ran. Tôi vội ôm lấy vợ mà khóc, mà thật ra tôi đã khóc suốt đoạn đường về rồi, bất ngờ vợ tôi tỉnh dậy hỏi:
- Anh sao vậy, có chuyện gì mà anh khóc dữ vậy?
- Em chưa chết sao, em có sao không? Sao Bơ lại nhắn tin cho anh là em chết rồi.
- Em chỉ mệt thôi, chắc lúc nãy em nói với con ra chơi với em, em đói quá nhưng chờ anh về ăn tối cùng nên vào giường nằm nghỉ một lúc.
- Ừ, thế thì tốt rồi, anh lo cho em quá.
Nói rồi tôi ôm lấy vợ, hình như vợ khóc, nước mắt rơi xuống mặt tôi. Lúc đó tôi thấy mình là một thằng hèn hạ nhất trên đời. Một gia đình hạnh phúc có vợ và con luôn chờ mình về như thế mà tôi lại luôn muốn chối bỏ để tự do bên ngoài. Những lúc vợ con cần tôi nhất thì tôi lại ích kỉ cho rằng đã có vợ lo rồi. Sau hôm đó tôi chia tay luôn cô bồ và tự hứa với bản thân sẽ không báo giờ dám mắc sai lầm một lần nào nữa. Nhờ có tin nhắn “Mẹ quá đói rồi” của con gái mà tôi mới biết gia đình này quan trọng với tôi như thế nào. Tôi dành nhiều thời gian cho gia đình hơn để bù đắp và chuộc lại lỗi lầm của mình. Và quả thật, sau đó không lâu, tôi lại thấy vợ mình tươi tắn trở lại, tôi đăng ký cho cô ấy một lớp yoga và liệu trình chăm sóc da. Điều mà đáng lẽ tôi phải làm từ rất lâu rồi. Và sau tất cả, tôi nhận ra một điều, người vợ của mình không tự nhiên mà trở nên xinh đẹp cũng không tự nhiên mà xấu đi, tất cả là vì họ đã hy sinh quá nhiều cho chồng con, vì vậy là một thằng đàn ông, ngu ngốc nhất là đánh mất đi hạnh phúc của mình. Tôi biết mình nhận ra điều đó khi đã trễ nhưng tôi còn may mắn là vẫn giữ được hạnh phúc của mình.

No comments:

Post a Comment